Bí ẩn mảng tối internet phần 45: Giải mã tín hiệu lạ
Đăng bởi Chuyên gia điện máy Vào lúc Friday, April 14, 2017 | 7:53:00 PM
Roller vụt lên một suy nghĩ, có thể nào hệ thống này sẽ giúp
anh tìm được chú mình, nếu kết hợp nó với phần mềm nhận dạng khuôn mặt. Không,
không thể… Nếu như điều này có thể giúp anh tìm thấy chú anh, những kẻ mà chú
anh đang chốn chạy cũng có thể tìm thấy ông bằng cách này, ông thừa thông minh
để hiểu điều đó. Đúng, Chắc chắn những kẻ săn lùng phải sở hữu những công nghệ
tiên tiến, trong phút chốc anh lóe lên một ý tưởng.
Cơn mưa ngày càng nặng hạt, những cơn gió giật từng cơn khiến
ít có người nào chịu ra khỏi nhà vào giờ này, nếu như không có công việc gì thật
sự cần thiết. Nhưng dường như nó lại là sở thích của gã đàn ông sống trên căn hộ
nhỏ phía trên tầng, môi lần mưa, người hàng xóm già lại thấy gã ngồi bên cạnh cửa
sổ, mắt đăm chiêu nhìn xuống khoảng sân nhỏ phía trước căn hộ. Theo như những
gì mà Bà Mithia nhớ thì các đây khoảng hơn 1 năm, gã đã chuyển đến trên căn hộ
trên tầng, gần như không giao tiếp với bên ngoài, có chăng đó chỉ là những nụ
cười xã giao, những cái gật đầu chào hỏi khi hai người vô tình đụng mặt nhau.
Bà cũng không rõ gã làm nghề gì, nhưng ít khi thấy ra ngoài, cũng không có người
thân hay bạn bè nào mà bà biết. Bà chỉ biết rằng, cứ mỗi lần ra ngoài, gã lại
mang về một đống đồ linh kiện điện từ gì đó.
Quái kiệt vùng Leccity
Gã mất đi người thân từ khi còn nhỏ, có cuộc sống không mấy
sung túc, nhưng chính điều đó lại là động lực khiến gã đàn ông này có những trải
nghiệm mà ít ai có được. Sau khi làm việc cho một hãng công nghệ lớn, do bất đồng
với đồng nghiệp, gã quyết định chuyển tới một nơi ít người sinh sống hơn, ở công
ty gã là một người được đánh giá là khá lập dị, nhưng cũng không ít ánh mắt tò
mò luôn hướng vào người đàn ông này, không phải bởi gã cao to, hay đẹp trai như
một tài từ điện ảnh, mà bởi những chiếc xe mà gã đi tới công sở luôn vượt qua mức
lương mà gã được trả quá nhiều lần. Những tò mò rồi cũng biến mất, họ chỉ nghĩ
rằng gã là con của một gã tài phiệt nào đó được gửi tới đây để học những “Bài học
đầu đời”. Nhưng… tất nhiên đó không phải là những gì mà các hacker thường xuyên
hoạt động trên mạng cục bộ suy nghĩ về gã. Ở đó với cái tên BigLight gã là nỗi
khiếp sợ của bất kỳ kẻ nào vô tình động tới những gì mà hắn để ý tới…. Khát
máu, không dấu vết, chỉnh chu và cực kỳ mạnh tay là những gì mà giới hacker
trên mạng cục bộ nhớ về gã.
Mấy ngày nay gã tỏ vẻ khó chịu với cái tín hiệu từ con chip
được gửi về từ mạng cục bộ, nó không hề tắt sau 1 giờ 30 phút như những con
chip khác, nó hoạt động một khoảng thời gian quá lâu rồi. Ai đó đã làm được điều
này, điều mà gã cố gắng trong suốt mấy tháng qua những không thể làm được. Gã
cũng đã cố gắng để tìm kiếm thông tin về địa điểm nơi con chip phát tín hiệu,
nhưng vô vọng, địa chỉ thay đổi liên tục, những thông tin của gã cũng không được
đầy đủ khi những tín hiệu của gã chỉ ở dạng bẻ khóa, gã không phải là người tạo
ra những con chip, nhưng gã thừa hiểu làm cách nào để có thể kiểm soát tín hiệu
của những con chip này, chỉ cần tìm ra nơi những con chip gửi thông tin về, sau
đó cài một phần mềm quét những tính hiệu đó ở ngay đầu sever nhận tín hiệu là
xong, nhưng dù sao phương pháp này chỉ giúp gã nhận được những tín hiệu không
thể chính xác 100%. Để có thể tìm kiếm được thông tin, có thể người bán những
con chip này cho gã có thể sở hữu chúng, trí tò mò của gã một phần tới từ bản
chất của một hacker luôn muốn tìm kiếm những thứ mà họ không sở hữu, một phần tới
từ một kế hoạch khác của gã, nếu như gã có thể hoạt động lâu hơn trong mạng cục
bộ gã có thể bẫy được các hacker khác và thu thập được lượng thông tin có giá
trị khổng lồ.
Rick vẫn đang tìm cách truy tìm tung tích của con chip,
nhưng chưa có gì tiến triển, 3 chú cháu roller đang ngồi xem tin tức ngoài
phòng khách. Người đàn ông già vẫn chưa một ngày quên đi mục tiêu của mình, đó
là tìm kiếm người bạn của mình, và tìm hiểu tổ chức nào đã tấn công ông và bạn
ông để cướp đi công nghệ của những con chip. Ông vẫn đang thử nghiệm cách thức
để bắt được nới phát tín hiệu thực sự của con chip.
Roller ngồi xem tin tức, nhưng trong đầu anh vẫn quanh quẩn
những câu hỏi về con chip, bỗng anh chợt nảy ra một ý tưởng. Anh vội vã lao vào
căn phòng và nói lớn với Rick. Có thể tôi đã tìm ra, đó không phải là tính hiệu
từ một con chip hoàn chỉnh, có thể nó là tính hiệu của nhiều con chip khác
nhau, nó đã được thay đổi serie trên chip để chúng ta tưởng là cùng 1 con, có
thể là lý do chúng ta vẫn nhận được những tín hiệu liên tục từ một con chip,
nhưng địa điểm thay đổi liên tục. Nhưng…. Điều đó cũng có nghĩa là con chip vẫn
chưa vượt qua được giới hạn về thời gian, vậy người làm điều này có mục đích
gì.
Roller ngồi xuống máy tính, anh kiểm tra lại toàn bộ lịch sử
của những tính hiệu được phát ra, nó không hề vô nghĩa, nó là một dãy số, Rick
cũng nhận ra điều này, nhưng dãy số này có ý nghĩa gì. Roller lặng lẽ nhìn mày
hình và nói nhỏ “Đó là ngày sinh nhật của tôi”. Anh gần như dám chắc đây là
thông điệp của chú anh, chắc chắn chú anh biết rằng, cho dù ai đó có phát được
mật mã, họ cũng không hiểu ý nghĩa của dãy số là gì, chỉ roller mới biết, đó
chính là ngày sinh nhật của anh. Vậy là chú anh còn sống. Nhưng… tại sao bao
năm qua ông chưa bao giờ liên lạc với anh một lần, có phải vì sự an toàn của
anh. Nhưng cũng không thể loại trừ khả năng, tổ chức bí ẩn kia đã biết sự tồn tại
và điều tra về roller, họ chỉ cần đơn giản tìm kiếm thông tin về anh từ những
người hàng xóm ở căn hộ cũ mà chú cháu anh ở trước kia. Nhưng nếu như vậy chẳng
phải thông điệp này cũng có thể bị phát hiện hay sao, roller nhưng rối tung,
anh từ mừng tới lưỡng lự, anh không dám chắc được những thông tin kia có phải
do chú anh phát ra không. Không còn cách nào khác, có lẽ phải hành động.
Roller truy cập mạng cục bộ, dùng quyền cao nhất của tổ chức
để phát đi thông điệp mã hóa, anh truyền thẳng những tín hiệu thu được từ con
chip lạ tới các con chip còn lại, điều duy nhất anh thay đổi, đó là tính hiệu sẽ
chứa đựng ngày sinh của cha anh, chứ không phải của anh như ban đầu.
Một làn sóng thông tin trên mạng cục bộ, Roller đã quá lâu không
xuất hiện ở đây với tư cách người đứng đầu của tổ chức, các hacker dường như cảm
nhận được điều gì đó bất thường, giá Bitcoin liên tục giảm xuống trong nhiều
ngày sau khi Roller truyền đi thông tin này.
Tất nhiên, Biglight cũng nhận được những tín hiệu, gã lờ mờ
đoán được chút ít thông tin, nhưng những gì gã có chưa đủ nói lên điều gì. Gã
cũng có một quyết định táo bạo, gã nghĩ, nếu như những người này tiếp tục gửi
thông điệp qua tín hiệu chip, gã cũng sẽ bắt được nó, chừng nào kết nối của gã
còn chưa được phát hiện. Đúng lúc đó, tiếng gõ cửa vang lên. Gã ra mở cửa, trước
mặt gã là một gã đàn ông có đôi mắt ti hí, đôi môi mỏng và mái tóc láng mượt,
người ta gọi hắn là valentino, hắn đích thị là một tay chơi chính hiệu, những
món đồ trên người hắn hoàn toàn là đồ hiệu cả.
Gã nở nụ cười nham nhở và ngồi xuống cái ghế ở giữa phòng,
hai gã làm ăn với nhau từ lâu Valentino trong không có chút dáng vẻ của một
chuyên gia máy tính, nhưng hắn thực sự là một chuyên gia trong lĩnh vực phần cứng,
mà không chỉ có phần cứng, phầm mềm hay bảo mật gã cũng là chuyên gia cả.
-
Chúng ta chuẩn bị đi thôi, có lệnh từ “lão già”
(Valentino nói)
Biglight không nó gì, gã lặng lẽ
xách cái máy tính và khoác cái áo khoác dài rồi bước ra cửa. Hai gã vội vã lên
xe và rời đi.
Trong lúc này, roller vẫn đang ngồi
suy nghĩ, hàng ngàn câu hỏi cứ lẩn quẩn trong đầu anh, liệu những tín hiệu đó
có phát ra từ người chú của anh, hay của một ai đó khác, nếu như đó là người
khác, hẳn những thông tin về anh đã được điều tra rất kỹ. Nếu như những phương
thức liên lạc thông thường qua internet hay qua những phương thức công nghệ
khác đều có thể bị soát, vậy thì chú anh muốn gì?
Ngày sinh nhật của anh, nó chỉ là
một dãy số, hay còn mang trong đó những ý nghĩa nào khác nữa, đã quá lâu rồi
hai chú cháu không có thông tin gì của nhau, nhưng ngày sinh nhật của anh chú
anh không bao giờ quên. Có lẽ, chú anh muốn nhắn anh rằng, công nghệ không phải
bao giờ cũng là hoàn hảo, hãy tìm ông bằng các hình thức khác xem sao. Roller lặng
lẽ đứng dậy, có lẽ anh phải chuẩn bị một kế hoạch mới, anh vội vã sách chiếc
vali chứa các thiết bị cần thiết và ra chiếc xe đăng trước nhà. Anh nói với
Rick:
-
Tôi sẽ đi vắng một vài ngày, nhờ anh chăm sóc
lúc trẻ giúp.
Rick gật đầu.
Tình hình của Kai cũng đã khá ổn,
sai lầm của nó khiến cho tất cả mọi người có thể đã gặp nguy hiểm, nhưng điều
đó không phải hoàn toàn là xấu, chính sai lầm đó đã giúp Rick và chú cháu nó gặp
được nhau, trong bối cảnh như hiện tại, một người bạn có thể tin tưởng được
quan trọng hơn bất kỳ một điều gì khác. Những lo lắng. mệt mỏi trong thời gian
dài khiến cho ngay cả roller cũng quên mất một điều quan trọng, đó chính là
Rick liệu có thực sự là bạn của chú cậu hay không, nhưng sự tin tưởng và cảm
giác trong chú cháu nó thôi thức sự tin tưởng vào người đàn ông này. Đó là sự
tin tưởng xuất phát từ sự dồn nén từ thời gian quá lâu, hay do sự chờ đợi quá
lâu để tìm được người thân duy nhất của Roller khiến anh sẵn sàng đánh đổi.
Bóng của chiếc xe xa dần, Kai lặng
lẽ thở dài, vết thương của nó không còn đau, nhưng nó luôn suy nghĩ về những gì
đã làm. Roller không hề trách móc nó, nhưng sao nó cảm thấy mình thật sự có lỗi.
0 nhận xét:
Post a Comment